Trong cuộc họp báo hôm qua (4/4), Công ty Điện lực Tokyo cho biết họ đã xả một phần nước thải nhiễm phóng xạ nồng độ thấp trong tổng số 11.500 tấn nước thải ra biển để góp phần ổn định cho Nhà máy điện hạt nhân fukushima số 1 đang gặp sự cố.
Chánh Văn phòng Nội các Nhật Bản Yukio Edano, trong cuộc họp báo được phát trên trên truyền hình cho biết đã không còn lựa chọn nào khác và nhà máy buộc phải thải nước nhiễm phóng xạ xuống biển như một biện pháp an toàn.
Trong nỗ lực khắc phục sự cố nhà máy điện hạt nhân nói trên, Nhật Bản đã yêu cầu Nga gửi chiếc một tàu đặc biệt để xử lý nước nhiễm phóng xạ. Đây là chiếc tàu được dùng trong trường hợp xử lý các chất lỏng hạt nhân của những tàu ngầm hạt nhân của Nga không hoạt động nữa.
Nghiên cứu viên trưởng của Trung tâm Giảm nhẹ thiên tai châu Á, ông Fujieda Makoto trả lời hãng NHK về công tác khắc phục sự cố Nhà máy điện hạt nhân Fukushima số 1: nhiệm vụ khắc phục sự cố này không phải là việc có thể hoàn tất trong vài ngày hay một tuần. Vì trước hết, phải xả hết nước nhiễm phóng xạ ngập trong các tòa nhà, rồi sau đó mới có thể bắt đầu kiểm tra bên trong. Sau khi có kết quả kiểm tra, người ta sẽ cân nhắc các bước tiếp theo.
Nhiệm vụ cấp bách nhất hiện nay là đánh giá tình trạng của nhà máy thật cẩn thận. Cần xác định chính xác mức phóng xạ của tòa nhà chứa các lò phản ứng, tòa nhà chứa turbine và các khu vực xung quanh. Cần lắp đặt một hệ thống quan trắc mức phóng xạ thường xuyên để biết được khu vực nào là an toàn và có thể ở đó trong bao lâu.
Cũng theo ông Fujieda Makoto, để làm được những công việc nói trên, cần phải thu dọn đống đổ nát bị nhiễm phóng xạ bằng máy kéo điều khiển từ xa của các công ty xây dựng lớn của Nhật, ví dụ như các máy kéo có hệ thống định vị toàn cầu GPS. Có thể dùng người máy do Mỹ và các nước khác cung cấp để kiểm tra mức phóng xạ và xác định rõ những bộ phận hư hỏng bên trong các tòa nhà, những nơi có rủi ro cao…
Nồng độ iodine 131 trong nước thải cao hơn giới hạn luật định là 100 lần. Việc thải nước nhiễm phóng xạ nồng độ thấp ra biển nhằm lấy chỗ chứa nước nhiễm phóng xạ nồng độ cao hơn ở lò phản ứng số 2. Đây được coi là một nỗ lực mới nhất để tìm cách sửa chữa các lò phản ứng bị quá nóng.