Nhà bà Xoong ở đầu làng Chèm nên hễ mở cửa ra trông con bò buộc chuông leng keng thả bên bờ kênh có thể thấy đủ người qua kẻ lại. Bà đã ngoài bảy mươi tuổi, sống cùng cô Sang bị tật về mắt không lập gia đình.
Giữa tiết trời đỏng đảnh giao mùa, ngồi nhâm nhi chén trà tỏa hương thơm ngát, lướt qua các trang Face thấy chị em đăng ảnh “chếch in” bên những vạt hoa gạo đỏ. Có người cẩn thận nhặt cánh hoa về xếp thành chậu hoa nhỏ nhắn xinh xinh trong phòng.
Trong buổi giao lưu của các cựu sinh viên khoá 20 Khoa Văn Trường Đại học Tổng hợp Hà Nội, được tổ chức tại Đà Lạt mới đây, có sự hiện diện của mấy vị khách quý đến từ các trường đại học và cao đẳng ở Đà Lạt. Nghe giới thiệu tôi là người Thái Nguyên nên câu chuyện về ATK cũng khá rôm rả.
Cái phố nhỏ của chúng tôi không có ngôi biệt thự sang trọng nào, lại nằm khuất tận cuối đô thị nhưng đứng về mặt tiếng tăm thì không thể “đùa” được. Ở đó có đến năm ông đại tá về hưu, bốn vị tiến sĩ, hai giáo sư, hai nghệ sĩ ưu tú, một nhà giáo nhân dân…
Tôi mở xấp bài của học sinh ra bắt đầu chấm. Trước kỳ nghỉ lễ 30-4, tôi ra đề cho các em: “Nếu cho em một điều ước, em sẽ ước gì? Hãy kể lại và giải thích vì sao em lại chọn điều ước đó”. Cả lớp đều rất hào hứng, các em ngồi mải miết viết đến khi trống báo kết thúc tiết học mới nộp bài. 28 học sinh là 28 điều ước giản dị được kể lại với những xúc cảm chân thành, hồn nhiên.
Sáng nay thức giấc, chợt giật mình nhận ra tháng Tư đã về, đem theo sự trắng trong tinh khôi của những bông hoa loa kèn chớm nở, như bàn tay của thiếu nữ đang nâng niu những tinh khiết, trong veo của đất trời, khiến ai đó như bước chậm lại giữa ngẩn ngơ mê đắm…
Nghề gia truyền của làng tôi là làm mắm tôm. Từ biển về, những con tôm tươi nguyên sau khi làm sạch được cho lên xay nhuyễn, trộn với đủ lượng muối rồi ngâm, ủ, phơi, khuấy đảo gần cả năm trời mới cho được mẻ mắm thơm ngon.
Ban đầu, tôi nghĩ do lạ chỗ nên vẫn hay tranh thủ xong công việc thì ngủ với mẹ, nằm nói chuyện cho mẹ dễ ngủ, nhưng lâu dần mới biết, mẹ đi nửa ngày đã nhớ nhà, nhớ quê, nhớ mảnh vườn nhỏ và cũng lo cho ba ở nhà trông coi tiến độ xây nhà nữa.