Người dân gọi ông là “Vua rừng” Minh Tiến không quá bởi ông thuộc từng gốc cây ở những cánh rừng phía Tây Bắc huyện Đại Từ. Không những thế, ông đã đặt chân lên nhiều dãy núi trên địa bàn tỉnh Thái Nguyên và các tỉnh Bắc Kạn, Tuyên Quang, Vĩnh Phúc. Ông còn có công lớn trong việc phát hiện, bảo tồn và phát huy giá trị cây chè cổ trên rừng Minh Tiến.
Thái Nguyên nổi tiếng với danh xưng “Đệ nhất danh trà”. Trà xứ Thái đã đi vào thơ ca, nhạc, họa với màu sắc và thanh âm hòa quyện tạo nên giai điệu đầy hoài cảm. Sự hội tụ, chắt lọc tinh túy từ đất trời của cây chè dưới sườn non Tam Đảo, bên dòng sông Cầu, sông Công và mặt nước xanh huyền thoại của hồ Núi Cốc luôn trổ những mầm xuân tươi non gọi du khách tìm về.
Mất đi mái tóc duyên dáng - vẻ đẹp và niềm tự hào của người phụ nữ khi phải điều trị nhiều ngày bằng hóa chất là tổn thương rất lớn đối với những bệnh nhân ung thư. Thấu hiểu và chia sẻ mất mát đó, nhiều người đã tình nguyện hiến tặng mái tóc của mình cho họ. Hành động nhỏ nhưng ý nghĩa và đầy yêu thương đó góp phần giúp bệnh nhân ung thư thêm tự tin, lạc quan để vượt qua bệnh tật.
Khi tôi ngỏ ý muốn tìm mội nữ cán bộ công an tiêu biểu để tuyên truyền, Trung tá Nguyễn Thị Thuý Linh, Chủ tịch Hội Phụ nữ Công tỉnh Thái Nguyên giới thiệu ngay mà không suy nghĩ nhiều: Chị em trong toàn lực lượng luôn cố gắng vừa làm tốt nhiệm vụ, vừa chu toàn việc gia đình. Trong đó, Trung tá Ngô Thị Dương, ở Phòng Cảnh sát phòng chống tội phạm về môi trường là một tấm gương tiêu biểu, chị luôn cùng đồng đội bám địa bàn để đấu tranh khám phá nhiều chuyên án. Không những vậy, chị còn là người giàu lòng yêu thương khi nhận nuôi một bé sơ sinh bị bỏ rơi từ năm 2020.
Trong tiết
Thu se se lạnh, những cánh đồng lúa ở các bản làng vùng cao Võ Nhai vàng ruộm dưới nắng mai. Mùa lúa chín mới lại về, miền sơn cước khoác lên mình một vẻ đẹp thật quyến rũ, làm mê hoặc lòng người. Sắc vàng rực rỡ hứa hẹn mang đến cho người dân vùng cao một vụ mùa bội thu.
Họ từng là kỹ sư, bác sĩ, sinh viên ưu tú. Có rất nhiều lý do như: Thất tình, làm ăn thua lỗ, đường công danh không như ý, áp lực cuộc sống nặng nề khiến họ hụt hẫng, thất vọng, bất mãn, không kiểm soát được hành động của bản thân. Chính vì lẽ ấy mà Trung tâm Điều dưỡng và Phục hồi chức năng tâm thần kinh Thái Nguyên trở thành mái ấm cho những cảnh đời
như họ vơi nguôi bất hạnh.
Sáng 9-9-2022, tôi ngồi uống trà tại nhà ông Phạm Xuân Cường, cùng mấy bác nông dân xóm Ba Vũng, xã Tân Cương. Chuyện trà dư tửu hậu khó dứt, trong câu chuyện, bà con cứ nhắc bác Nguyễn Huy Thái, Trưởng Phòng Giáo dục và bác Phạm Xuân Đương, Chủ tịch UBND thành phố một thời đã vào với họ… Tôi kết bạn Zalo với anh Thái đang ở Hà Nội, nói rằng tôi đang ở Ba Vũng. Anh Thái cười vang, phấn khởi: “Ba Vũng xa đấy, gần đấy” á! Anh nói với bà con là tôi sẽ trở lại thăm nhé…
Là một người lớn lên cùng thành phố, được chứng kiến một thời gian khó chiến tranh, được hưởng thụ những thành quả phát triển, tôi luôn yêu mảnh đất đã sinh ra và nuôi nấng tâm hồn mình. Thấy sự đổi thay từng ngày, tôi mừng lắm. Tuy vậy, là một công dân thành phố, thấy trăn trở của nhiều người cùng nơi mình sống, tôi nghĩ đó có thể là một khát vọng chung cho thành phố tương lai.
Đến dự kỷ niệm 10 năm thành lập Câu lạc bộ thơ Hoa Sen xã Thịnh Đức (TP. Thái Nguyên), tôi bất ngờ về quy mô của chương trình. Tham dự không chỉ là hàng chục câu lạc bộ thơ của thành phố mà còn có Câu lạc bộ Hát then đàn tính tận Phú Đình (Định Hóa) xuống, bên Tân Trào (Tuyên Quang), Bắc Sơn (Lạng Sơn) sang và đặc biệt có đội Chèo và Hát dân ca của xã.
Từ trung tâm TP. Thái Nguyên, nói “bên kia sông” thường là nhắc đến các xã, phường: Cao Ngạn, Đồng Bẩm, Chùa Hang, Linh Sơn, Huống Thượng. Trong đó, địa phương có hình dạng địa giới đặc biệt nhất là phường Đồng Bẩm, bởi “bán đảo” có diện tích tự nhiên 4,01km2 này gần như nằm trọn trong một khúc cua hình chữ U dài khoảng 5km của sông Cầu.
Có những công trình như biểu tượng của đời sống văn hóa, là nơi cất giữ kỷ niệm của một thế hệ người dân thành phố Thái Nguyên. Rạp chiếu bóng nhân dân với tôi là một trong những nơi như thế.
Nhàn tản, sẵn trà ngon, kẹo thơm lại nói chuyện chè Thái Nguyên đi Mỹ. Mừng đấy, nhưng không phải mừng vì người Mỹ uống trà Thái Nguyên, mà phấn khởi ở chỗ sản phẩm chè của ta, sau hàng loạt cuộc kiểm định bằng các thiết bị hiện đại nhất hiện có trên thế giới, các nhà khoa học đầu ngành nông nghiệp - thực phẩm và tiêu dùng đều có chung kết luận: Chè Thái Nguyên đạt tiêu chuẩn châu Âu MRLs. Có “chứng chỉ” này, chè Thái Nguyên có thể vào được tất cả các thị trường trên mọi châu lục.
Chớm Thu, nắng vàng như rót mật. Chúng tôi cho xe chạy chầm chậm trên con đường bê tông uốn lượn tìm về bản Khuôn Ngục, xã La Hiên (Võ Nhai) - nơi có trên 95% số hộ đồng bào dân tộc Mông, Cao Lan… sinh sống. Ngắm nhìn những nếp nhà nhỏ xinh nép mình bên sườn núi, những đồng lúa mùa đang bén rễ hồi xanh và bao vườn chè đang vươn mình trổ búp, chúng tôi cảm nhận được những nỗ lực vượt khó của người dân nơi lũng núi này.
Chiều cuối tuần đầu tháng Tám, chở con trai một vòng khu vực trung tâm TP. Thái Nguyên và đi bộ trong khuôn viên Bảo tàng Văn hóa các dân tộc Việt Nam, tôi chợt nghe ngân nga trên sóng phát thanh bài hát “Em đi chợ Thái” của nhạc sĩ Lê Tú Anh: “…Ai qua chợ Thái mời người ghé thăm/ Quảng trường lộng gió, Tượng đài trang nghiêm… Lời bài hát với giọng điệu trong trẻo, ngọt ngào của ca sĩ Anh Thơ đã liệt kê nhiều địa danh mà bất cứ ai sinh ra, lớn lên hay sinh sống, làm việc ở TP. Thái Nguyên đều cảm thấy thân thuộc…
Tháng Tám, nắng đã không còn gay gắt nữa, vùng chè đặc sản Tân Cương nằm ở phía tây TP. Thái Nguyên thật đẹp mỗi khi bình mình lên. Những nương chè mướt xanh lung linh trong nắng ban mai, đâu đó, hình ảnh các chị, các bà cười đùa rộn ràng bên luống chè đang trổ búp non mỡn. Dưới đôi bàn tay thuần thục của người làng chè, từng búp chè một tôm, hai lá được thu hái và mang về chế biến ngay sau giờ nghỉ trưa. Qua những công đoạn chế biến tỉ mỉ, nhiều mẻ trà mới ra lò mang theo niềm vui và cả tâm huyết của người làm chè Tân Cương.
Có rất nhiều lý do để một ai đó lầm lỡ, sa ngã vào tệ nạn ma túy. Rất nhiều người trong số họ tự nhận ra sai lầm, nhưng tiếp tục trượt dài nhân cách. Họ trở thành học viên của Cơ sở cai nghiện đa chức năng tỉnh Thái Nguyên (Cơ sở). Ở đây, họ nhận ra mình được trao cơ hội tốt nhất để vùi chôn lầm lỡ, hoàn lương, tái hòa nhập cộng đồng.
Bước vào địa phận xóm Suối Bốc, xã Yên Ninh (Phú Lương), chúng tôi nghe văng vẳng những lời Then ngân nga cùng tiếng Tính tẩu dìu dặt theo gió, đưa người nghe đến với núi rừng Việt Bắc, nơi Bác Hồ đã từng sống và làm việc những năm kháng chiến: “Non xa xa nước xa xa/ Nào phải thênh thang mới gọi là/ Đây suối Lê Nin kìa núi Mác/ Hai tay gây dựng một sơn hà”…