Bà Hoan rất vui vì thấy cu Sơn - cháu đích tôn của mình nhảy lên thích thú khi được bà mua tặng hộp bút chì màu. Cu cậu cười tít mắt vội vàng cầm tập giấy A4 ra vẽ đủ các hình thù một cách say sưa...
Tho uể oải đi xuống từng bậc cầu thang, mắt còn díp vào vì buồn ngủ. Chân cầu thang, cái cào dựng ở đó cùng với con dao phát. Nghĩa là mẹ đã đi trước rồi. Mới có bảy giờ thôi mà...
Khói hương vẫn bảng lảng trước đền Đuổm, nơi những tán cây xanh rợp bóng ôm lấy mái ngói rêu phong. Chuông gió khẽ ngân trong làn sương sớm, như kể lại câu chuyện của phò mã Dương Tự Minh, người con của núi rừng Phú Lương...
Bên dòng sông Cầu thơ mộng, giữa lòng thị xã Bắc Kạn xưa, nay thuộc phường Đức Xuân, tỉnh Thái Nguyên, có một cây cầu giản dị mà thân thuộc mang tên cầu Phà...
Hơn 1 tháng qua kể từ ngày công bố, việc tổ chức lấy ý kiến góp ý của cán bộ, đảng viên và nhân dân vào dự thảo các văn kiện trình Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XIV của Đảng được tỉnh Thái Nguyên và các địa phương trong cả nước triển khai nghiêm túc, khẩn trương, đồng bộ và đạt kết quả tích cực.
Phàm ở đời, chữ “khúc” dành ví cho sông, suối hoặc tia sáng..., chẳng hạn như: Khúc sông, khúc suối, khúc xạ ánh sáng… nhưng tôi nghĩ trong ngày cũng có khúc, có đoạn.
Không chỉ phát triển cả về diện tích và chất lượng, Thái Nguyên đang hướng đến phát triển chè thành cây “tỷ đô”, trở thành cây làm giàu của nhiều người dân trong tỉnh...
Trang thơ về các nhà giáo trong số này, với sự tham gia của các tác giả Du An, Lương Cẩm Quyên, Trần Thị Ngọc Hồng, Lê Khánh Nhâm, Vu Trầm, Trần Xuân Trọng, Nguyễn Thị Thu Thủy, Nguyễn Lan Hương, Trung Phong, là một khúc tri ân dịu dàng và sâu lắng dành cho những người gieo chữ giữa đời. Mỗi bài thơ là một lát cắt khác nhau của nghề dạy học – từ “người đi lau chữ” mòn mỏi với bụi phấn năm tháng, đến “cô giáo vùng lũ”, “người trồng chữ trên đá”, “gieo hạt trên đỉnh mây”...
Mùa thu ở Jeju được bao bọc trong một sự tĩnh lặng uy nghi và thanh bình. Cứ như thể toàn bộ hòn đảo đã khoác lên mình một chiếc áo choàng thiền định sâu lắng.