Tôi hỏi người đàn bà trước mặt
Sao ánh nhìn cứ vời vợi xa xôi
Tôi hỏi người đàn bà trước mặt
Sao nụ cười cứ hờ hững trên môi.
Tôi hỏi người đàn bà trước mặt
Dấu vết thời gian đọng lại nơi nào
Trên gương mặt, dáng hình, cử chỉ
Hay trong giọng buồn năm tháng xôn xao.
Tôi hỏi người đàn bà trước mặt
Can cớ chi mang chữ Nhẫn bên mình
Vẫn giông bão vẫn nổi chìm dâu bể
Vẫn thấy trong đời bao việc rối tinh.
***
Người đàn bà im lặng nhìn tôi
Ánh mắt xa xôi, nụ cười hờ hững
Tôi cất gương thôi không soi
Gương phản chiếu tôi, phản chiếu cuộc đời.
![]() |








Thông tin bạn đọc
Đóng Lưu thông tin