Giảm thiểu nguy cơ trẻ em bị xâm hại

16:59, 26/04/2016

Thực hiện chương trình quốc gia bảo vệ trẻ em giai đoạn 2011-2015, tính đến tháng 12/2014, cả nước đã có 30 Trung tâm công tác xã hội cấp tỉnh; 134 Văn phòng tư vấn trẻ em cấp huyện; 1.539 điểm tham vấn cộng đồng, 2.765 điểm tham vấn trường học; 418 loại hình trợ giúp trẻ em khác được thành lập và đi vào hoạt động.

Công tác quản lý, phân loại trẻ em, xác minh, đánh giá cụ thể từng hoàn cảnh của trẻ em được các địa phương quan tâm thực hiện, việc phát hiện và giải quyết các vụ việc xâm hại trẻ em ở địa phương đã có chuyển biến tích cực, giúp các em phục hồi, hòa nhập cộng đồng.

 

Tuy nhiên, trong quá trình thực hiện Chương trình bảo vệ trẻ em giai đoạn 2011-2015, mặc dù đã có nhiều nỗ lực trong việc xây dựng và vận hành hệ thống bảo vệ trẻ em, nhưng trong thực tế, hệ thống này mới được hình thành thí điểm ở 5.510 xã/ 11.118 xã, phường; tại 447/713 quận, huyện ở 43/63 tỉnh, thành trong cả nước. Đặc biệt, các điều kiện để vận hành hệ thống bảo vệ trẻ em còn khiêm tốn, chưa chuyên nghiệp. Do đó, khả năng phòng ngừa, phát hiện sớm các yếu tố nguy cơ gây tổn hại cho trẻ em chưa cao, chưa đáp ứng yêu cầu của công tác bảo vệ trẻ em. Số lượng trẻ em cần sự bảo vệ đặc biệt được nhận trợ cấp xã hội thường xuyên còn rất hạn chế (ước tính chỉ có khoảng 250.000 trẻ em, chiếm dưới 10% tổng số trẻ cần sự bảo vệ đặc biệt).

 

Trong giai đoạn tới, với tốc độ đô thị hóa diễn ra nhanh, kinh tế vĩ mô chưa hoàn toàn ổn định, tình trạng phân hóa giàu nghèo, các giá trị đạo đức truyền thống thay đổi, mạng internet ngày càng phổ biến rộng rãi thì nguy cơ trẻ em bị xâm hại, bóc lột càng diễn biến phức tạp. Vì vậy, cần tăng cường các hoạt động truyền thông nâng cao nhận thức, chuyển đổi hành vi về bảo vệ trẻ em; trang bị, bổ sung kỹ năng phòng ngừa bảo vệ trẻ em khỏi các hành vi làm tổn hại.

 

Bên cạnh đó, các đơn vị chức năng cần củng cố tổ chức, nhân lực và nâng cao năng lực đội ngũ những người làm công tác bảo vệ, chăm sóc trẻ em theo hướng chuyên nghiệp đối với người hưởng lương và bán chuyên nghiệp đối với cộng tác viên; bố trí nhân lực bảo vệ trẻ em ở các tỉnh, huyện, xã chưa có. Tạo cơ hội cho trẻ em cần bảo vệ đặc biệt và nhóm trẻ em có nguy cơ bị xâm hại, bạo lực, ngược đãi được tiếp cận với dịch vụ xã hội./.