Ngày 7/11/1917 (tức ngày 25/10/1917 theo lịch cũ, lịch Julius của Nga), dưới sự chỉ đạo trực tiếp của V.I. Lê-nin, Cách mạng tháng Mười Nga đã thành công rực rỡ, lập ra nhà nước XHCN công nông đầu tiên trên thế giới, cổ vũ mạnh mẽ các tầng lớp đang bị nô dịch trên toàn thế giới đứng lên tự giải phóng mình khỏi sự áp bức, bóc lột của chủ nghĩa tư bản, đế quốc.
Để chuẩn bị cho cuộc cách mạng này, Lê-nin cũng các đồng chí của mình đã tích cực hoạt động, không quản hy sinh xương máu vì nền độc lập, tự do cho toàn thể dân tộc Nga đang bị áp bức, bóc lột bởi chính chế độ tư bản phong kiến Nga Hoàng và các thế lực đế quốc tư bản đang xâm lược nước Nga lúc bấy giờ.
Ngày 14/9/1917, Lê-nin đã viết bài “Một trong những vấn đề căn bản của cách mạng” đăng trên Báo Con đường công nhân[1]. Trong bài báo này, Lê-nin đã nhấn mạnh: “Vấn đề chính quyền nhà nước nhất định là vấn đề chủ yếu nhất của mọi cuộc cách mạng. Giai cấp nào giữ chính quyền? Điều đó quyết định tất cả”. Sau khi phê phán sự do dự của những người thuộc phái Men-sê-vích và phái của “những người xã hội chủ nghĩa – cách mạng” đã làm chậm quá trình cách mạng, Lê-nin đã dứt khoát khẳng định: “Chỉ có một cuộc khởi nghĩa thắng lợi của giai cấp vô sản mới có thể cứu vãn được cách mạng. Nếu có, thì nên thành lập ngay một chính quyền vững chắc và kiên quyết. Trong một cuộc cách mạng nhân dân, nghĩa là một cuộc cách mạng đã thức tỉnh quần chúng, thức tỉnh đại bộ phận công nhân và nông dân, thì chỉ có một chính quyền dựa một cách công nhiên và dứt khoát vào đa số nhân dân mới có thể vững chắc được”. Lê-nin đã chỉ đích danh “chỉ có chính quyền Xô-viết là có thể vững chắc và có thể công nhiên dựa vào đa số nhân dân”. Cuối bài viết, Lê-nin một lần nữa nhấn mạnh và khẳng định: “Chính quyền về tay các Xô-viết: đó là con đường duy nhất để đảm bảo cho tình hình phát triển một cách tuần tự, hòa bình, yên ổn”.
Vậy là từ sau bài báo này, “Chính quyền về tay các Xô-viết” đã trở thành khẩu hiệu tiên quyết; là một trong những động lực mạnh mẽ dẫn đến chiến thắng của Cách mạng tháng Mười Nga vĩ đại.
Thực hiện khẩu hiệu đó, dưới sự chỉ đạo trực tiếp của Lê-nin và các đồng chí của Người, đêm ngày 6 rạng sáng ngày 7/11/1917 (tức đêm 24 rạng sáng ngày 25/10/1917 theo lịch cũ, lịch Julius của Nga), toàn thể tầng lớp vô sản bị áp bức, bóc lột bao gồm công nhân, binh sĩ và nông dân đã nhất tề vùng đứng lên bao vây Cung điện Mùa Đông (Xmô-nưi) ở thành phố Pê-tơ-rô-grát (là thành trì của Chính phủ tư sản lâm thời) bắt đầu cuộc Cách mạng tháng Mười Nga vĩ đại. Đúng 9 giờ 45 phút sáng ngày 7/11/1917, chiến hạm Rạng Đông đã nổ loạt súng lệnh báo hiệu tấn công. Lực lượng Bạch vệ đang bảo vệ Cung điện Mùa Đông đã bị rối loạn. Chớp được thời cơ đó lực lượng Hồng vệ binh gồm thủy thủ, chiến sĩ Cận vệ đỏ và binh sĩ cách mạng đã tràn vào Cung điện. Cuộc chiến đấu diễn ra quyết liệt, nhưng cuối cùng thì lực lượng cách mạng đã giành được chiến thắng. Toàn bộ Chính phủ tư sản lâm thời bị bắt.
Đến 10 giờ sáng, ngày 7/11/1917, Ủy ban Quân sự – Cách mạng, trực thuộc Xô-viết đại biểu công nhân và binh sĩ Pê-tơ-rô-grát đã ra tuyên bố “Gửi các công dân nước Nga” với nội dung: “Chính phủ lâm thời đã bị lật đổ. Chính quyền nhà nước đã chuyển qua tay cơ quan của Xô-viết đại biểu công nhân và binh sĩ Pê-tơ-rô-grát; cơ quan đó là Ủy ban Quân sự – Cách mạng, đứng đầu là giai cấp vô sản và đội quân bảo vệ Pê-tơ-rô-grát. Sự nghiệp mà nhân dân đã đấu tranh để thực hiện: đề nghị ngay tức khắc một hòa ước dân chủ, xóa bỏ quyền sở hữu ruộng đất của bọn địa chủ, thiết lập chế độ công nhân kiểm soát sản xuất, thành lập Chính phủ Xô-viết, sự nghiệp đó đã được bảo đảm! Cuộc cách mạng của công nhân, binh sĩ và nông dân muôn năm!”[2].
Ngay trong đêm 7/11/1917, Đại hội Xô-viết toàn Nga lần thứ hai đã khai mạc tại chính Cung điện Mùa Đông và tuyên bố thành lập Chính quyền Xô-viết với cơ quan điều hành là Hội đồng Bộ trưởng do Lê-nin làm Chủ tịch Hội đồng và 12 vị Bộ trưởng khác là các thành viên[3]. Các sắc lệnh đầu tiên của Chính quyền Xô-viết đã được thông qua là Sắc lệnh hòa bình và Sắc lệnh ruộng đất. Cũng ngay trong phiên đại hội này, trong báo cáo về kết quả của cuộc cách mạng do Ủy ban Quân sự – Cách mạng soạn thảo, được chính Lê-nin trình bày đã khẳng định: “Cuộc cách mạng công nông mà những người Bôn-sê-vích không ngừng chứng minh là cần thiết, đã thành công. Cuộc cách mạng công nông đó có ý nghĩa gì? Trước hết, ý nghĩa của cuộc cách mạng đó là ở chỗ chúng ta sẽ có một Chính phủ Xô-viết, cơ quan chính quyền riêng của chúng ta, không hề có một sự tham gia nào của giai cấp tư sản. Quần chúng bị áp bức sẽ tự mình đứng ra thành lập chính quyền. Bộ máy nhà nước cũ sẽ bị phá hủy đến tận gốc và một bộ máy quản lý mới sẽ được thành lập dưới hình thức các tổ chức Xô-viết. Từ nay một giai đoạn mới mở ra trong lịch sử nước Nga, và cuộc cách mạng này, cuộc cách mạng thứ ba ở nước Nga rốt cuộc phải dẫn đến thắng lợi của chủ nghĩa xã hội”[4].
Cũng ngay sau khi kết thúc, Đại hội toàn Nga các Xô-viết đại biểu công nhân và binh sĩ, đại biểu các Xô-viết nông dân đã ra một Thông báo “Gửi công nhân, binh sĩ và nông dân”, trong đó nhấn mạnh đến quyết nghị của Đại hội là: “Toàn bộ chính quyền ở các địa phương đều nhất luật chuyển về tay các Xô-viết. Đại biểu công nhân, binh sĩ và nông dân có trách nhiệm bảo đảm trật tự cách mạng thật sự”[5].
Lê-nin diễn thuyết trước các chiến sĩ cách mạng Hồng vệ binh tại Quảng trường đỏ Mát-xcơ-va trong Cách mạng tháng Mười Nga - (Ảnh tư liệu).
Vậy là sau một thời gian ngắn, chỉ chưa đầy hai tháng, từ ngày 14/9/1917, khi bắt đầu có khẩu hiệu “Chính quyền về tay các Xô-viết” cho đến ngày 7/11/1917, cuộc Cách mạng tháng Mười Nga đã thành công rực rỡ. Sự thành công của Cách mạng tháng Mười Nga còn được khẳng định bằng các cuộc đấu tranh trong những ngày về sau khi nhân dân Nga chống lại các thế lực đế quốc phương Tây lăm le xâm lược hòng đè bẹp Chính quyền còn non trẻ và lực lượng cách mạng Nga. Nhưng với sự lãnh đạo, chỉ đạo, chỉ huy tài tình của Lê-nin, của Đảng Bôn-sê-vích, lực lượng Hồng vệ binh và nhân dân Nga đã bảo vệ thành công những thành quả của cuộc Cách mạng tháng Mười Nga vĩ đại. Chính quyền Xô-viết trên khắp nước Nga ngày càng được củng cố. Quần chúng lao động ở thành thị và nông thôn, trước hết là nông dân nghèo đã đoàn kết lại xung quang giai cấp vô sản, lực lượng lãnh đạo của cuộc cách mạng. Đứng đầu phong trào nhân dân hùng mạnh ấy là Đảng Bôn-sê-vích, đảng đã trở thành đảng cầm quyền của Nhà nước XHCN công nông đầu tiên trên thế giới.
Cách mạng tháng Mười Nga vĩ đại đã gắn chặt với tên tuổi của V.I. Lê-nin. Dưới sự lãnh đạo của Người, Đảng Bôn-sê-vích đã biết hòa cuộc đấu tranh của giai cấp công nhân vì chủ nghĩa xã hội, phong trào toàn dân vì hòa bình, cuộc đấu tranh của nông dân vì ruộng đất, cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc của những dân tộc bị áp bức ở Nga vào cùng một dòng thác cách mạng và Đảng Bôn-sê-vích đã biết hướng toàn bộ những lực lượng ấy vào việc đánh đổ chủ nghĩa tư bản. Thắng lợi của Cách mạng tháng Mười Nga là một tấm gương sáng ngời của việc áp dụng trong thực tiễn học thuyết Lê-nin về cách mạng xã hội chủ nghĩa, là sự xác nhận tính đúng đắn của kết luận mà Lê-nin đã nêu ra cho rằng chủ nghủ nghĩa xã hội có thể thắng lợi trước tiên trong một nước tư bản chủ nghĩa riêng biệt.
Cách mạng tháng Mười Nga còn có một ý nghĩa quốc tế lớn lao. Nó đã cổ vũ công nhân và nông dân toàn thế giới đấu tranh kiên quyết và quả cảm chống chiến tranh đế quốc chủ nghĩa, chống lại chủ nghĩa tư bản, vì hòa bình giữa các dân tộc, vì dân chủ và chủ nghĩa xã hội. Cách mạng tháng Mười Nga đã gây một cuộc cách mạng hóa lớn lao đối với giai cấp công nhân châu Âu và trên toàn thế giới, nó đã nâng toàn bộ phong trào công nhân thế giới lên một trình độ mới.
Dưới sự ảnh hưởng của Cách mạng tháng Mười Nga, nhân dân các nước thuộc địa và nửa thuộc địa (trong đó có Việt Nam) đã bắt đầu hành động. 28 năm sau, vào tháng Tám năm 1945, Hồ Chí Minh – một học trò xuất sắc của Lê-nin đã vận dụng sáng tạo và thành công học thuyết của Lê-nin và kết hợp với chủ nghĩ Mác – Ăng-ghen vào cuộc cách mạng dân tộc dân chủ ở Việt Nam. Hồ Chí Minh đã cùng với các đồng chí của mình lãnh đạo toàn thể dân tộc Việt Nam, mà nòng cốt là liên minh giai cấp công nhân, nông dân đánh đổ đế quốc thực dân phong kiến, giành lại độc lập tự do cho dân tộc Việt Nam, lập ra Nhà nước Việt Nam dân chủ cộng hòa – Nhà nước công nông đầu tiên ở Đông Nam Á, góp phần cổ vũ lớn lao cho phong trào giải phóng dân tộc của các dân tộc bị áp bức và thuộc địa trên toàn thế giới../.
––––––––––––––––––––
[1] Lê-nin – Toàn tập. Nxb Chính trị quốc gia. Năm 2006, Tập 34, trang 268-277;
[2] Lê-nin – Toàn tập. Nxb Chính trị quốc gia. Năm 2006, Tập 35, trang 1;
[3] Lê-nin – Toàn tập. Nxb Chính trị quốc gia. Năm 2006, Tập 35, trang 31-32;
[4] Lê-nin – Toàn tập. Nxb Chính trị quốc gia. Năm 2006, Tập 35, trang 2;
[5] Lê-nin – Toàn tập. Nxb Chính trị quốc gia. Năm 2006, Tập 35, trang 12.