Chúng ta đang phải đối mặt với một thách thức quan trọng: các nguồn tài nguyên thiên nhiên, nước, kim loại, khoáng sản, đất, hệ sinh thái, đa dạng sinh học đang chịu áp lực ngày càng gia tăng hoặc bị đe dọa nghiêm trọng bởi sự xuống cấp, suy thoái. Tác động môi trường với việc sản xuất lương thực là rất lớn, do đó, cái giá phải trả cho môi trường với việc lãng phí quá nhiều trong sản xuất lương thực cũng là rất lớn - nhưng có thể tránh được. Do đó chương trình được đưa ra để giảm áp lực trên hành tinh của chúng ta bằng cách thực hiện các bước sau đây hướng tới một hệ thống thực phẩm hiệu quả hơn.
Lời khuyên: Sản xuất /Bán lẻ
Nông trại:
• Mở rộng thị trường thứ cấp cho các sản phẩm mẫu mã không hoàn hảo
• Mức thu hồi trang trại thông qua trả tiền “thu hoach đồng nhất”.
• Ưu đãi để thúc đẩy thu hoạch đầy đủ và đóng góp.
Chế biến/Phân phối:
• Tái cấu trúc quy trình sản xuất và thiết kế sản phẩm
• Tiếp theo là việc cắt tỉa và gọt vỏ
• Hướng dẫn cách xử lý và lưu trữ
• Tăng cường đóng góp thực phẩm
Siêu thị:
• Kiểm soát việc xử lý chất thải và phân tích các sản phẩm lãng phí
• Giảm cung cấp các mặt hàng sắp hết hạn
• Tái thiết các cuộc trưng bày sản phẩm với số lượng ít hơn
• Tiêu chuẩn hóa nhãn mác
• Tăng cường việc gây quỹ thực phẩm
Nhà hàng:
• Hạn chế lựa chọn thực đơn và cắt ra từng phần linh hoạt
• Xử lý kiểm toán chất thải
• Nhân viên tham gia chương trình
• Cất thức ăn thừa đi
• Tăng cường quyên góp thực phẩm
Mẹo - tiêu dùng
1. Mua sắm thông minh- lập chế độ ăn, lập danh sách mua sắm và tránh mua theo cảm tính. Không bị thuyết phục bởi trước các thủ thuật tiếp thị mà dẫn bạn đến mua thức ăn nhiều hơn bạn cần, đặc biệt là đối với các mặt hàng dễ hư hỏng. Mặc dù những thức ăn này có thể ít tiền hơn, nhưng chúng sẽ có thể sẽ đắt hơn nếu nhiều quá đến mức bỏ đi.
2. Mua trái cây thông minh- nhiều trái cây và rau quả bị ném đi bởi vì kích thước, hình dạng của chúng, hoặc màu sắc không phải là "hàng chuẩn". Mua những trái cây hoàn toàn tốt, tại chợ nông dân hoặc những nơi tương tự, tận dụng thực phẩm mà nếu k sử dụng thì có thể phải bỏ đi.
3. Nắm rõ hạn sử dụng- Ở Mỹ, "ngày bán" và "hạn sử dụng" không do chính quyền liên bang quy định và không chỉ an toàn, ngoại trừ thực phẩm bé nhất định. Thay vào đó, họ đề nghị nhà sản xuất cho chất lượng cao nhất. Hầu hết các thực phẩm có thể được tiêu thụ một cách an toàn sau khi hết hạn sử dụng.
Tại Anh, sản phẩm "sử dụng tốt nhất trước ngày" cũng thường được nhà sản xuất cho chất lượng cao nhất. Tương tự như vậy, hầu hết các loại thực phẩm có thể được tiêu thụ một cách an toàn sau khi những ngày này. Ngày quan trọng là "hạn sử dụng": ăn thức ăn ngày đó hoặc kiểm tra nếu bạn có để lạnh.
4. Không bao giờ tắt tủ lạnh- Ăn thực phẩm đã có trong tủ lạnh của bạn trước khi mua nhiều hơn hoặc mua một cái gì đó mới, sẽ tiết kiệm thời gian và tiền bạc. Thực hiện theo hướng dẫn lưu trữ để giữ cho thực phẩm tốt nhất của mình.
5. Luôn để chế độ đóng băng- Thực phẩm đã đóng đá của bạn vẫncó thể sử dụng vô thời hạn. Đóng băng sản phẩm tươi sống và thức ăn thừa nếu bạn không có cơ hội để ăn chúng trước khi chúng phân hủy. Bạn cũng có thể làm điều này với cửa hàng bán đồ ăn sẵn hoặc phân phối thực phẩm, nếu bạn biết bạn sẽ không cảm giác sẽ ăn giống như thế trong ngày tiếp theo.
6. Yêu cầu khẩu phần ít hơn- Nhà hàng thường sẽ cung cấp một nửa phần theo yêu cầu với mức giá ít hơn.
7. Phân hữu cơ ủ thức ăn thừa có thể làm giảm tác động khí hậu trong khi cũng tái chế chất dinh dưỡng.
8. Sử dụng FIFO (First In First Out) - “quy luật một vào một ra” như một quy luật nhà bếp. Kiểm tra phòng đựng thức ăn của bạn.Nấu ăn và ăn trước những gì bạn mua đầu tiên. Xếp những thứ đóng hộp ở phía sau của tủ. Hãy giữ những đồ cũ ở phía trước để lấy dễ dàng.
9. Chú ý đến phần thừa- Phần gà nướng còn sót lại tối nay có thể là một phần của bánh sandwich của ngày mai.Thái nhỏ cũ bánh mì có thể trở thành crouton. Hãy sáng tạo! Hỏi nhà hàng của bạn để đóng gói các tính năng bổ sung của chúng, vì vậy bạn có thể ăn chúng sau này. Để lạnh chúng nếu bạn không muốn ăn ngay. Rất ít người trong chúng ta mang thức ăn thừa từ các nhà hàng về nhà. Đừng ngại làm như vậy!
10. Quyên góp- Thực phẩm không phân hủy và thực phẩm tươi sống dễ hư hỏng có thể được tặng cho các ngân hàng thực phẩm địa phương, nhà bếp, phòng để đồ ăn hay nơi cất đồ ăn. Các chương trình địa phương và quốc gia thường xuyên cung cấp các container miễn phí và có thể tái sử dụng cho người quyên góp.
Thông tin thêm:
Gần 1/2 trái cây và rau được sản xuất trên toàn cầu đang bị lãng phí mỗi năm (UN United States of America).
Tại Hoa Kỳ 30% thực phẩm, trị giá 48,3 tỷ USD (32,5 tỷ Ơ-rô) bị vứt đi mỗi năm. Người ta ước tính rằng khoảng một nửa lượng nước được sử dụng để sản xuất thực phẩm này cũng bị lãng phí, vì nông nghiệp cần nước nhất.
Thiệt hại tại cấp trang trại có thể là khoảng 15-35%, tùy thuộc vào ngành công nghiệp.Khu vực bán lẻ có mức giá tương đối cao thiệt hại khoảng 26%, trong khi các siêu thị, đáng ngạc nhiên, chỉ khoảng 1%. Nhìn chung, thiệt hại số tiền khoảng 90 tỷ-100 tỷ USD mỗi năm (Jones, 2004 được trích dẫn trong Lundqvist et al, 2008).
Thực phẩm hiện đang bị mất hoặc bị lãng phí ở Mỹ Latinh có thể nuôi sống 300 triệu người. (FAO, 2013)
Châu phi
Không hiệu quả trong chế biến và sấy khô,không lưu trữ được và cơ sở hạ tầng thiếu thốn là yếu tố cơ bản trong việc lãng phí thực phẩm ở châu Phi. Ở khu vực cận Sahara - Châu Phi tổn thất thực phẩm sau thu hoạch ước tính trị giá 4 tỷ USD mỗi năm - đủ để nuôi ít nhất 48 triệu người.
Ở nhiều nước châu Phi, tổn thất sau thu hoạch ngũ cốc được ước tính ở mức 25% tổng số vụ thu hoạch. Đối với một số loại cây trồng như hoa quả, rau và các loại cây trồng chính, ít khỏe mạnh hơn so với các loại ngũ cốc, tổn thất sau thu hoạch có thể đạt 50% (Voices Bản tin, 2006). Ở Đông Phi, thiệt hại kinh tế trong lĩnh vực chăn nuôi bò sữa do sự hư hỏng và lãng phí có thể trung bình nhiều như 90 triệu USD / năm (FAO, 2004). Ở Kenya, khoảng 95 triệu lít sữa, giá trị khoảng 22,4 triệu USD, bị mất mỗi năm.
Thiệt hại tích lũy trong Tanzania ước khoảng 59,5 triệu lít sữa mỗi năm, hơn 16% tổng sản lượng sữa trong mùa khô và 25% vào mùa mưa. Tại Uganda, khoảng 27% của tất cả sữa sản xuất bị mất, tương đương với 23 triệu USD/ năm (FAO, 2004).
Thực phẩm hiện đang bị mất ở châu Phi có thể nuôi sống 300 triệu người. (FAO, 2013).
Châu Á
Thống kê cho thấy rằng Trung Quốc lãng phí 50 triệu tấn ngũ cốc mỗi năm, chiếm một phần mười của tổng sản lượng lương thực của đất nước. Nó cũng được ước tính tương đương lương thực cho 200 triệu người, khoảng một phần sáu dân số của đất nước, bị lãng phí mỗi năm.
Thiệt hại cho ngũ cốc và hạt có dầu thấp hơn, khoảng 10-12%, theo Tổng công ty lương thực của Ấn Độ. 23 triệu tấn ngũ cốc thực phẩm, 12 triệu tấn trái cây và 21 triệu tấn rau bị mất mỗi năm, với tổng giá trị ước tính 240 tỷ rupee. Một ước tính gần đây của Bộ Thực phẩm chế biến là sản phẩm nông nghiệp trị giá 580 tỷ rupee bị lãng phí ở Ấn Độ mỗi năm (Rediff News, năm 2007 được trích dẫn trong Lundqvist et al, 2008.).
Châu Âu
Mỗi hộ gia đình ở Vương Quốc Anh lãng phí khoảng 6,7 triệu tấn lương thực mỗi năm, khoảng 1/3 của 21,7 triệu tấn mua. Điều này có nghĩa là khoảng 32% của tất cả các thực phẩm được mua mỗi năm không dùng để ăn. Hầu hết trong số này (5,9 triệu tấn hoặc 88%) hiện đang được thu thập bởi chính quyền địa phương. Hầu hết các chất thải thực phẩm (4,1 triệu tấn hoặc 61%) có thể tránh được và có thể đã được ăn mà nếu nó được quản lý tốt hơn (WRAP, 2008; Knight and Davis, 2007).
Thực phẩm hiện đang lãng phí ở châu Âu có thể nuôi sống 200 triệu người. (FAO, 2013).
Châu Dại Dương
Trong một cuộc khảo sát hơn 1.600 hộ gia đình tại Úc vào năm 2004, thay mặt Institute Australia, nó đã được kết luận rằng trên cơ sở toàn quốc, 10,5 tỷ USD đã được chi tiêu vào các mặt hàng không bao giờ được sử dụng hoặc vứt bỏ. Số tiền này rằng 5.000 USD bình quân đầu người / năm.
Những phát hiện chính
• Khoảng 1/3 của các thực phẩm sản xuất trên thế giới cho người tiêu dùng hàng năm - khoảng 1,3 tỷ tấn - bị mất hoặc bị lãng phí.
• Thực phẩm mất mát và thải ra ước tính khoảng 680 tỷ USD ở các nước công nghiệp hóa và 310 tỷ USD ở các nước đang phát triển.
• Các nước công nghiệp và đang phát triển tiêu tan khoảng cùng một số lượng thực phẩm - tương ứng 670 và 630 triệu tấn.
• Trái cây và rau quả, cộng với rễ và củ có tỷ lệ hao hụt cao nhất của bất kỳ thực phẩm nào.
• Số lượng chất thải thực phẩm mỗi năm trên thế giới khoảng 30% ngũ cốc, 40-50% cho gốc cây trồng, trái cây và rau quả, 20% cho các hạt có dầu, thịt và sữa cộng thêm 30% cho cá.
• Mỗi năm, người tiêu dùng ở các nước giàu lãng phí thực phẩm(222 triệu tấn) gần bằng toàn bộ mạng lưới sản xuất lương thực của châu Phi cận Sahara (230 triệu tấn).
• Số lượng thức ăn bị lãng phí hàng năm là tương đương với hơn một nửa số cây trồng ngũ cốc của thế giới hàng năm (2,3 tỷ tấn trong năm 2009/2010).
• Lượng lãng phí bình quân đầu người của người tiêu dùng là khoảng 95-115 kg một năm ở châu Âu và Bắc Mỹ, trong khi người tiêu dùng ở châu Phi cận Sahara, Nam và Đông Nam Á, mỗi người chỉ 6-11 kg một năm.
• Tổng sản lượng lương thực bình quân đầu người cho tiêu dùng của con người là khoảng 900 kg một năm ở các nước giàu, gần như gấp đôi so với 460 kg một năm sản xuất tại những vùng nghèo nhất.
• Ở các nước phát triển 40% thiệt hại xảy ra ở các cấp độ sau thu hoạch và chế biến, trong khi ở các nước công nghiệp hóa hơn 40% thiệt hại xảy ra ở các cấp độ bán lẻ và người tiêu dùng.
• Ở cấp độ bán lẻ, số lượng lớn thức ăn được lãng phí do tiêu chuẩn chất lượng mà mẫu mã được cường điệu quá mức.
• Thực phẩm mất mát và chất thải cũng lãng phí số tiền lớn cho các nguồn lực, bao gồm cả nước, đất đai, lao động, năng lượng và vốn và sản sinh khí thải không cần thiết gây hiệu ứng nhà kính, góp phần vào sự nóng lên toàn cầu và biến đổi khí hậu.
• Ngay cả khi chỉ một phần tư của các thực phẩm hiện đang bị mất hoặc bị lãng phí trên toàn cầu có thể được giữ lại, nó sẽ đủ để nuôi 870 triệu người đói trên thế giới.
• Ở các nước phát triển chất thải thực phẩm xảy ra chủ yếu ở giai đoạn đầu của chuỗi giá trị thực phẩm và có thể được truy trở lại tài chính, quản lý và kỹ thuật trong kỹ thuật thu hoạch cũng như các phương tiện lưu trữ và làm mát. Tăng cường chuỗi cung ứng thông qua sự hỗ trợ trực tiếp của nông dân và đầu tư, cơ sở hạ tầng giao thông vận tải, cũng như trong một mở rộng của ngành công nghiệp thực phẩm và đóng gói có thể giúp giảm số lượng mất mát thực phẩm và chất thải.
• Ở các nước có thu nhập trung bình và cao, thực phẩm bị lãng phí và mất đi chủ yếu là ở các giai đoạn sau trong chuỗi cung ứng. Khác với tình hình ở các nước đang phát triển, hành vi của người tiêu dùng đóng một phần rất lớn ở các nước công nghiệp hóa. Nghiên cứu xác định thiếu sự phối hợp giữa các đối tác trong chuỗi cung ứng như là một yếu tố góp phần. Nông dân-người mua thỏa thuận có thể có ích để tăng mức độ phối hợp. Ngoài ra, nâng cao nhận thức giữa các ngành, các nhà bán lẻ và người tiêu dùng cũng như việc tìm kiếm cách sử dụng mang lại lợi ích cho thực phẩm hiện đang bỏ đi là biện pháp hữu ích để giảm số tiền thiệt hại và chất thải.